Sleepless in Seattle

Mẹ bệnh.
Nó đã xảy ra như thế.

Không ai có thể dừng lại nó.

Nó không công bằng.
Nó không có lý do gì.

Và nếu chúng ta bắt đầu hỏi tại sao, chúng ta sẽ bị thần kinh mất.

Năm phút trong lò vi ba.
Bất kỳ cái nào cũng được.

Anh biết làm nước ép chứ?

Lò vi ba. Năm phút.

Đây. Số của bác sĩ tâm thần.
Gọi đi.

Sự thiệt hại của Trung Tâm Hỗ Trợ Vợ Chồng.

Hệ Thống Gia Đình Ung Nhọt Chicago.
Gia đình thiếu mất đối tác.

"Ôm Bản Thân",
"Ôm Bạn Bè", "Ôm Bác Sĩ Tâm Thần"...

Làm việc thật nhiều,điều đó sẽ giúp bạn.
Chỉ có công việc mới giúp bạn vượt qua giai đoạn này.

Đừng để ý hắn ta.
Hắn ta chỉ là một gã mất vợ.

Điều tôi đang nghĩ là chúng ta cần là ...
thay đổi.

Ừ đúng rồi. Nghỉ ngơi vài tuần đi.
Dẫn Jonah đi đánh cá.

Không, thực sự thay đổi.
Một thành phố mới.

Một số nơi mà tôi sẽ không nghĩ đến
Maggie nữa.

Anh dự định sẽ đến đâu?

Tôi đã nghĩ đến Seattle.

Vài tháng nữa, anh sẽ nhìn thấy
phụ nữ. Anh sẽ gặp một ai đó.

Chuyển sang người khác,tốt .Đó là điều anh sẽ làm. Anh sẽ có tình yêu khác.

- Sam, em xin lỗi, ý em không phải là ...
- Anh biết. Nhưng nó không thể xảy ra hai lần.

- Người tóc đỏ cao là em họ Irene.
- Anh sẽ thất vọng khi gặp vẻ ngoài cô ấy.

- Harold bỏ trốn với con thư ký.
- Cho đến khi Irene nổi điên lên như một con chó.

Dennis, em trai của em
là giáo sư tại Johns Hopkins.

- Nó lập gia đình với...con bé Betsy.
- Sự cạnh tranh khốc liệt của chị em từ trước đến giờ.

- Làm thế nào để anh nhớ hết mấy chuyện này?
- Walter, anh sẽ làm được mà.

- Chú Milton thì mất hết tiền của mình.
- Và của một số người khác.

... bán hàng đa cấp. Không đề cập đến
IRS hay nhà tù.

Mẹ của em là Barbara.
Ba em là Cliff ...

- Ba em lái xe điện.
- Thật ư?

- Anh phải nhớ những gì đó trong đầu?
- Walter, họ sẽ thích anh.


Tất cả mọi người...Annie có một thông báo.

Walter và con đã hứa hôn.

Chúa ban phước lành cho anh.

- Anh không sao chứ?
- Có lẽ là do hoa.

- Chúng tôi sẽ mang chúng đi.
- Không tôi cảm thấy kinh khủng, sắp hắt hơi.

- Đây là thời điểm rất quan trọng.
- Anh ấy dị ứng với tất cả mọi thứ.

Ong.
Tôi dị ứng với ong.

Anh ấy dị ứng với tất cả con ong. Chúng tôi phải có
Adrenalin với bọn chúng.

- Nếu anh ấy ăn dù chỉ là quả hạnh nhỏ...
- đầu của tôi sẽ sưng phồng lên, và tôi lăn ra chết.

- Nó cũng giống như cậu ấy và mấy con ong.
- Chúng ta có cá hồi ở đám cưới của chúng ta...

- Một đám cưới mà không có cá hồi là ...
- Con không có dị ứng với cá hồi.

Nhưng bác không bao giờ biết.

- Anh không bao giờ biết.
- Ba đã không phải luôn có dị ứng với ong.

- Chúng ta đã làm gì với champagne của chúng ta?
- Lời hứa của chú Milton.

- Khi nào tổ chức?
- Đầu tháng Sáu, trong vườn.

- Chuyện gì xảy ra cho Harold và mấy con ong?
- Tôi dị ứng với nó.

Cá hồi ướp lạnh, dưa chuột, salad,
đâu tây ...

Con e rằng con dị ứng
với dâu tây.

Vậy trong đó còn thứ nào không ổn không?

Anh là người đàn ông may mắn
trên trái đất này.

- Đó là lời của Lou Gehrig từ ...
- "Pride của Yankees".

- "Pride của Yankees"
- Bóng chày. Một tham khảo lịch sử.

Tôi xin nâng ly chúc mừng.
Cho em gái tôi

Cho Walter và cho cả đứa cháu của tôi.

Xin mời, hãy ăn trước khi nó nguội.

Đây rồi. Mẹ sẽ không
cho nó vào viện bảo tàng Historical Society.

- Oh. Mum ...
- Những thứ này đang mốt trở lại đó.

Áo cưới của bà ngoại đó.

- Anh ta là một con người dễ thương, Annie.
- Anh ta là, là anh ấy phải không?

Anh ấy là một vận động viên tuyệt vời.
Tụi con sẽ đi tới DC để gặp cha mẹ của anh ấy .

- Tụi con quen nhau thế nào?
- Chuyện đó thực sự lố bịch.

Con đã gặp anh ấy ở văn phòng.
Anh ấy cộng tác ở một nhà xuất bản.

Chúng con đã mua hai cái sandwiches. --

- Và cà chua của anh ấy có dính bột mì, anh ấy dị ứng với nó, --

- và con có thêm cà chua "màu trằng" của anh ấy.
Ngạc nhiên chưa, không phải vậy chứ?

Tụi con đã có một triệu quyết định.
Và sandwich là quyết đinh thay đổi cuộc sống của tụi con.

Vận mệnh đã đưa tay ra.

Tụi con tạo ra vận mệnh, bởi vì tụi con
không muốn mọi thứ chỉ là tình cờ.

Khi đó tại sao con không mua một loại
sandwich nào khác ngoại trừ bánh mì?

Có bao nhiêu người thích cà chua
mà không phải cái gì khác, ví dụ như lát cá ngừ ?

Nó không phải là dấu hiệu.
Đó là một sự rùng hợp ngẫu nhiên.

Mẹ đã ở thành phố Atlantic,
nơi Cliff làm phục vụ bàn.

Giả sử ba con không làm việc đêm đó.
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu ba con không có ở đó?

Ba đã yêu cầu mẹ đi dạo lúc nửa đêm.
Mẹ đã kể với con chuyện này một triệu lần rồi.

Ba đã nắm lấy tay mẹ. Mẹ nhìn xuống đất
và mẹ không nói nổi lời yêu cầu ba con buông tay ra.

- Và mẹ biết.
- Biết gì?

- Mẹ biết gì?
- Nó là phép màu.

Mẹ biết ba và mẹ muốn ở bên nhau mãi mãi.
Cũng giống như con và Walter.

Walter ... Cái tên nghe trang trọng lắm.

Mẹ biết rằng ba của con và mẹ sẽ
có một thời gian hạnh phúc trong ...

...cái túi, mẹ tin rằng con cũng gọi nó như vậy.

Phải mất mấy năm trước khi nó làm việc
chính xác như cái đồng hồ. Nó cần ơhải có thời gian.

- Chúng ta đã ...
- Tốt, tốt. Hiện giờ nó làm việc thế nào?

- Giống như cái đồng hồ.
- Oh, con yêu...

- Đó là một dấu hiệu.
- Con đừng tin dấu hiệu đó.

Mọi người rất mến anh.
Em đã nói với anh rằng họ sẽ thích anh mà.

- Anh yêu anh.
- Em yêu anh, Walter.

Đã có ai gọi anh bằng
cái gì khác ngoài Walter chưa?

- Không có ngay cả hồi anh còn nhỏ?
- Không,ngay cả khi anh còn nhỏ.

- Em muốn về chung với anh không?
- Không. Sau đó em không thể quay về vào ngày thứ Sáu.

Em quên mất mẹ kế anh.
À,khi chúng ta già lụ khụ--

- anh cần phải nhắc em đeo răng vào
vì em không thể đi ra đường mà không có nó.

Anh sẽ đợi.

Không, anh về trước đi. Dù sau thì chúng ta sẽ còn gặp nhau.
Em sẽ về sau anh mười phút.

Chào mừng bạn đến với chương trình "Bạn và cảm xúc".

Tôi. Bác sĩ Marcia Fieldstone,
phát sóng trực tiếp từ Chicago.

Tối nay chúng ta sẽ nói về mong muốn.
Mong muốn của bạn đêm Giáng sinh là gì?

Mong muốn của tôi muốn thay đổi nhà ga.

- Và bây giờ: "Bạn và sự cáu gắt của bạn".
- Không phải cuộc sống của bạn.

Đang đến gần, "Jingle bells" đang đến,
trình bày bởi...

- Tiếp theo là ở Seattle.
- Cháu là Jonah ...

Nói thiếu họ rồi, Jonah.
Cháu bao nhiêu tuổi?

- Cháu tám tuổi.
- Cháu hơi trễ giờ đó.

- Nó không trễ như thế ở Seattle.
- Cháu nói đúng. Vậy mong muốn của cháu là gì?

- Muốn ba cháu sẽ cần một người vợ mới.
- Cháu không thích mẹ hiện giờ hả?

- Ba cháu không có một ai cả.
- Mẹ cháu đâu?

- Mẹ chết rồi.
- À. ai có thể tin nổi điều này?

- Cháu đã rất buồn, nhưng ba còn tồi tệ hơn.
- Cháu đã nói chuyện này với ba chưa?

Không. Điều đó làm ba cháu buồn hơn.

Jonah, ba cháu có nhà không?

- Ba cháu đang bận hả?
- Không, ba đang ở ngoài.

Cháu có thể gọi ba nói chuyện với cô không?

- Sự khó chịu của người phụ nữ đáng thương, Jonah
- Không, ba sẽ giết cháu.

Ba sẽ không nổi giận khi biết
cháu đang quan tâm như thế nào về ba.

- Bà ta muốn cá cược?
- Nếu ba nổi giận, cháu sẽ mất một thần tượng.

Ba. Có ai đó gọi cho ba nè.

Ba cháu tên Sam.

Nếu bạn muốn phù hợp với chủ đề, thì đêm nay
chủ đề sẽ là mong muốn và ước mơ.

Chúng tôi có nghe từ Seattle.

Sam, tôi là Bác sĩ Fieldstone
trên Network America.

Okay,vậy chị đang bán cái gì?
Lò than mini hay là dao?

Không cái nào cả. Tôi muốn giúp đỡ anh.
Con trai anh hỏi tôi lời khuyên.

- Ông ấy muốn tìm một người vợ mới.
- Là ai đấy?

Bác sĩ Fieldstone của Network America.
Anh đang nói trên đài.

- Bà gọi từ đài phát thanh?
- Sam, anh có đó không?

- Có.
- Anh thương tiếc người vợ đã mất.

Con trai anh đã lo lắng cho anh.

Đi ra ngoài.
Tôi cũng không muốn sống một mình như thế này.

Rất khó cho thằng bé
để nói với anh về chuyện này.

Nếu để chúng tôi nói giúp nó
có lẽ Jonah sẽ cảm thấy tốt hơn.

- Nói với cô ấy đi ba. Cô ấy là Bác sĩ.
- Biết đâu tên của cô ấy có thể là Doctor.

- Nói đi ba.
- Sam, đó là mong ước đêm Giáng sinh của cậu bé.

- Okay.
- Tốt.

Tôi biết điều này là khó khăn.
Vợ anh mất bao lâu rồi?

- Khoảng một năm và một nửa.
- Anh đã có mối quan hệ nào chưa?

- Không.
- Tại sao không?.

- Marcia ...hay Bác sĩ Fieldstone?
- Bác sĩ Marcia.

- Tôi không có ý khiếm nhã...
- Tôi không muốn soi mói...

- Bà đang làm như vậy.
- Tiếp di, Sam. Tôi đang lắng nghe.

Cha con có một thời gian dài khá khó khăn lúc đầu.

Nhưng chúng tôi đã vượt qua nó.

Jonah và tôi sẽ giao tiếp tốt với nhau,
ngay sau khi tôi vỡ cái radio của nó.

Tôi chắc chắn anh là một cha tuyệt vời.

- Anh có thể nói rất nhiều từ một ý đơn giản.
- Đúng, bà có thể làm được như vậy.

Nhưng Jonah vẫn còn cảm thấy rằng
anh đang tự làm khổ mình.

- Buổi tối anh có đi ngủ chứ?.
- Ông không ngủ bất cứ lúc nào.

- Sao con biết?
- Con sống ở đây. Ba à.

Thấy không. Đêm nay Giáng sinh.

Maggie ... vợ tôi.

Cô ấy thật sự đã làm điều đó ...

Cô ấy yêu ...
Cô làm cho mọi thứ xinh đẹp.

Thật là khó vào điểm này trong năm.

- Tất cả các đứa trẻ đều cần mẹ.
- Có lẽ anh cũng cần một ai đó.

- Có chứ.
- Chúng tôi sẽ nói tiếp sau thông điệp này.

Sam và Jonah, đừng cúp máy.
Tôi đang nói chuyện với "Không ngủ ở Seattle".

Chúng tôi sẽ trở lại với
sự phản hồi của khán giả.

- Chuyện đó là sao?
- Mọi người gọi và phê phán ba.

Điều này thực sự thú vị. Và hữu ích nữa.

- Tôi cá là anh ấy cao với thân mình dẹp lép dễ thương.
- Tôi cược là ông ấy đã không tắm trong nhiều tuần.

- Vâng?
- Trà, với cái bao đựng nó.

- Có lẽ tôi sẽ đến Seattle.
- Đừng mở tủ lạnh của anh ta.

Đàn ông không bao giờ có thức ăn trong đó,
và họ sẽ chẳng hề để ý gì đến nó cho đến khi quăng nó đi.

Tôi không muốn đá anh ta khỏi giường
vì mảnh vụ thức ăn. 65 cent.

Chúng tôi sẽ nhận cuộc gọi trước khi chúng tôi nói với
"Không ngủ". Tiếp tục, Tennessee.

Tôi muốn có địa chỉ của anh ấy.

Cưng à, xếp hàng đi.

- Nếu tôi có thể yêu cầu anh một câu hỏi ...
- Nói tiếp đi.

Những người thực sự biết yêu thương
sẽ nhận được tình yêu.

Sam, anh có thể yêu thương ai
nhiều như anh yêu vợ của anh?

À, điều đó thật khó tưởng tượng.

Anh sẽ làm gì?

Bước ra khỏi giường mỗi buổi sáng
và hít thở mỗi ngày.

Và sau một thời gian tôi sẽ không phải
nhắc nhở bản thân của tôi để làm cho được điều đó.

Rồi sau một thời gian tôi sẽ không nhớ
điều đó hoàn hảo đến mức nào.

Tại sao vợ anh là đặc biệt đối với anh như vậy?

Chương trình của bà kéo dài bao lâu?

Nó là một triệu tiếng leng keng nhỏ.

Khi bạn gõ thêm vào, điều đó có nghĩa là
chúng ta muốn có thêm chúng.

Tôi biết điều đó
trong lần đầu tiên tôi chạm vào cô ấy.

Tựa như tôi về đến nhà,
chỉ có không phải nhà mà tôi biết từ trước đến giờ.

Tôi chỉ nắm tay cô ấy--

- để giúp cô ấy bước ra khỏi xe.
Và tôi biết nó.

- Nó giống như ... giống như phép màu.
- Phép màu.

Đã hết thời lượng chương trình.
Tôi. Bác sĩ Marcia Fieldstone.

Gửi đến các bạn đang nghe đài,
phép màu kỳ diệu và Merry Christmas.

Và "Không ngủ ở Seattle",
hãy gọi và kể cho chúng tôi nghe cách mà anh thực hiện nó.

Bà có thể tin vào điều đó.

Ông ta bán súp ngon nhất từ trước đến giờ và
ông ta người đàn ông nhiều ý nghĩa nhất ở Mỹ.

- Tôi cảm nhận mạnh mẽ về việc này.
- Viết đi.

Đêm giao thừa. Tôi sẽ không viết về nó.

Nghe nè: "Dịch vụ điện thoại đã bị
nghẽn mạch vào đêm Giang Sinh--

- khi một cậu bé đã gọi đến đài phát thanh
và nói rằng ba của cậu ta cần một người vợ mới."

2,000 phụ nữ đã muốn có số điện thoại của anh ta.

Tôi có nghe nó. Một cậu bé gọi đến, --

- và bà bác sĩ tâm thần ép
ba nó phải nói về chuyện đó.

Bất chợt ông ta bắt đầu chịu kể chuyện --

- về cách ông phải lòng vợ ông ta như thế nào
như những con bò ở Michigan.

Những con bò bị hạ gục do lạc
điện áp. Có lẽ nó ở Wisconsin.

Dù sao, tôi cũng đã nghe ông ta nói,
và đột ngột tôi đã rơi nước mắt.

Giống như khi tôi xem quảng cáo --

- lúc cô con gái tặng cho mẹ cô ta
cái tủ lạnh với một cây cung màu đỏ.

- Hoặc hai đứa trẻ ở buổi tiệc...
- làm một album ảnh cho ông của nó.

Chuyện đó giết tôi mất.

Viết về chuyện đó đi. Bất kể đó là gì.

2000 phụ nữ muốn có chồng?
Phụ nữ đang tuyệt vọng cho tình yêu.

- Đặc biệt là trong độ tuổi nào đó.
- Rất khó để có thể lấy được chồng khi trên 40.

- Đó là số liệu thống kê không đúng.
- Nhưng tôi cảm thấy nó đúng.

- Nó là sự thật.
- Một cuốn sách mới chứng minh nó không đúng.

- Anh đã đọc cuốn sách đó?
- Có ai đã đọc cuốn sách đó?

Cô đang làm gì vậy? Chúng tâ đang ở đâu?

Nếu ai đó là góa vợ, là lý do tại sao ông
góa vợ và đã không góa vợ không?

Tôi chỉ phân vân.

Có cái gì đó với cô vậy?
Cái gì với cô?

- Không có gì.
- Có điều gì đó. Kể cho tôi nghe đi.

- "Không ngủ ở Seattle"?
- Đó là tên bà ta gọi anh ấy.

Bây giờ có 2,000 phụ nữ muốn có số điện thoại của anh ta.
Có thể anh ta đang vỡ đầu để lựa. --

- một tên biến thái, một con nghiện,
hay một gã đau bệnh, giống như Rick của tôi.

Thực tế, giọng anh ta nghe rất hay.

Thật sao?
Bây giờ chúng ta đã hiểu được vấn đề rồi.

Tôi đang ngây ngất trong tình yêu của Walter.
Anh ấy là niềm say mê của tôi mỗi đêm.

Điều đó thật là buồn cười. Đó là gì nhỉ?

Anh đã đến Boston theo lời triệu tập.

Và anh đã ghé thăm Winston-Hughes.

Tại sao chúng ta không gặp nhau ở New York
vào ngày Valentine cuối tuần?

- Walter. Em muốn đến đó
- Chúng ta có thể nghỉ tại khách sạn Plaza.

- Trượt băng ở Central Park.
- Xin ghi nhận.

Em biết không... những cái dĩa.
, pha lê, bạc, tất cả mọi thứ.

Em thấy sao?

- Chúng ta sẽ đi ăn ở khu người Hoa.
- Có lúa mì trong đó không?

Em không nghĩ như vậy.

Mười, chín, tám, bảy, sáu, --

- năm. bốn. ba. hai. một ...

Jonah, dậy đi.
Quả cầu đang rơi kìa.

- Chúc mừng năm mới.
- Chúc mừng năm mới.

- Hôn Howard đi.
- Ngủ ngon nhé, Howard.

Em uống lon bia của anh được không?

Cứ tự nhiên.

Em có thể nói với anh điều gì?
"Anh đang tìm cái gì ở đây"?

- "Ở đây mọi thứ chỉ là bùn trong mắt anh?"
- "Đây là chúng ta."

Trước đây em từng nói: "Đây là chúng ta."

Oh. em yêu.
Anh nhớ em đến đau khổ.

Anh muốn nói gì với anh ta? Tôi sẽ nói lại với anh ta.

Anh muốn nói gì với anh ta? Tôi sẽ nói lại với anh ta.

Cô ta quay lại với một ý tưởng khác.

Sam, Tôi vui mừng khi thấy anh đang ở đây.
Tôi nghe anh nói trên radio. Tôi đã kể với mọi người.

- Chúng tôi đã biết. Từ Grace.
- Sau đó cả Seattle biết.

Tôi đang dánh răng và tôi nghe tiếng anh.
Tôi đã gọi cho mẹ của tôi.

Tôi nói. "Mở radio lên.
Đó là người đang sửa nhà của con."

Anh biết đó. Nó rất dễ thương
khi mà một người đàn ông có thể bày tỏ cảm xúc của mình.

- Tôi ước gì tôi có thể.
- Claire, có vấn đề gì ở đây?

Tôi không thể ngủ qua tối qua.
Anh cũng biết điều đó như thế nào rồi.

Cái đĩa
của tôi sẽ không vừa trong tủ lạnh.

Ở bên tôi hay sử dụng đĩa, vì vậy tôi muốn
thay bằng tủ lạnh Sub Zero.

- Chúng tôi sẽ làm lại cái tủ chứa nó.
- Chúng tôi sẽ để vào trong tường này.

- Là tường chịu lực đó.
- Chuyện đó sẽ làm chậm trễ khoảng năm, sáu ...

- 12 tuần.
- Điều quan trọng là làm đúng như tôi nói.

À. Phải gọi cho cô bên trang trí nữa.
Bye.

Đó là định mệnh. Cô ta ly dị. chúng tôi không muốn
đục tường và anh cần một người vợ.

- Hay phải cắt một cái gì đó.
- Giống như Tam giác Bermuda.

Rồi lại thêm một cái nữa. Anh có phòng không?

- Ba, tất cả là của ba.
- Của anh đây.

"Không ngủ ở Seattle".

Nếu anh không ngủ được, hãy thử
uống một ly nước xem sao.

Đó là khi có chuyện trục trặc. Hoặc ông có thể giữ
một muỗng đường trong miệng của ông.

Cám ơn.

- Nhưng tại sao cho họ lại cho địa chỉ của chúng ta?
- Họ đã gọi và yêu cầu được có nó.

Chào "Không ngủ ở Seattle". Anh là
người đàn ông hấp dẫn nhất mà tôi đã biết.

Họ đã gọi?
Con đã cho họ số điện thoại của chúng ta?

Ba đã nói chuyện trên đài phát thanh.

Chào "Không ngủ ở Seattle".
Tôi sống ở Tulsa. Đó là ở đâu?

- Ở Oklahoma. Còn ở đâu khác được?
- Nơi nào đó ở giữa.

Ba không nhĩ như vậy
không biết ở trường họ dạy con những gì.

Ba nghĩ chúng ta nên loại bỏ
bất cứ ai không sống gần đây.

Cô ấy sẵn sàng bay đến bất cứ nơi nào.

Giống như giáo viên thứ ba của ba.
Cô ấy là giáo viên thứ ba của ba.

- Ba không muốn đọc những thứ này?
- Không. Nó không giống những gì nó viết.

Ba thà đi gặp ai đó mà ba muốn.

- Sau đó, ba mời cô ấy đi uống nước.
- Hay là ăn một miếng pizza.

Sẽ không có bữa ăn tối vào lần gặp đầu tiên.
Bởi vì nửa chừng con có thể hối tiếc.

Nhưng nếu con thích họ sau khi đi uống nước,
con luôn có thể mời họ bữa ăn tối.

Nếu không, con có thể nói,
"Thật là tuyệt", và đi về nhà.

Con xem? Ba tự hỏi
nếu nó vẫn hoạt động theo cách này.

- Nó không như vậy đâu. Họ sẽ yêu cầu ba.
- Ba sẽ lưu ý điều đó.

Nếu ba có vợ mới,
ba sẽ làm tình với cô ấy, hử?

- Ba hy vọng là như vậy.
- Liệu cô ấy có cào lên lưng ba không?

Trong phim phụ nữ luôn cào lên lưng người đàn ông
và rít lên trong khi đang quan hệ tình dục.

- Làm sao con biết những chuyện này?
- Jed có nối mạng ở nhà.

Lấy dùm ba cái khăn.

Cám ơn con. Để ba lau mặt cho.
"Jed có nối mạng"

Bây giờ để Bác sĩ Fieldstone, nhà tâm lý học
và người bạn mà bạn không bao giờ có.

- Xin gửi lời chào đến bà Marooned ở Miami?
- Ông ấy không yêu tôi nữa.

- Vậy tại sao còn ở lại với ông ta?
- Tôi thất vọng ở Denver.

Khi tôi sắp đạt cực điểm khoái lạc,
thì ông ấy xìu xuống như một bánh sandwich.

- Vậy thì làm cho ông ấy như sandưich trước.
- "Không ngủ ở Seattle".

Bước ra khỏi giường mỗi buổi sáng
và hít thở mỗi ngày.

Và sau một thời gian tôi sẽ không phải
nhắc nhở bản thân của tôi--

- để làm cho được điều đó.

Rồi sau một thời gian tôi sẽ không nhớ--

- điều đó hoàn hảo đến mức nào.

Tại sao vợ anh là đặc biệt đối với anh như vậy?

Chương trình của bà kéo dài bao lâu?

Nó là một triệu tiếng leng keng nhỏ.

Khi bạn gõ thêm vào, điều đó có nghĩa là
chúng ta muốn có thêm chúng.

Tôi biết điều đó
trong lần đầu tiên tôi chạm vào cô ấy.

Tựa như tôi về đến nhà,
chỉ có không phải nhà mà tôi biết từ trước đến giờ.

Tôi chỉ nắm tay cô ấy
để giúp cô ấy bước ra khỏi xe.

Và tôi biết nó.
Nó giống như ...

... phép màu.

Chị nghĩ rằng chị sắp điên, Dennis.
Chị sung sướng vì sắp lập gia đình?

Tại sao em lập gia đình?
Vì tiếng kèn trumpe và pháo hoa?

Betsy nói rằng: Chúng ta chia tay
hoặc lấy nhau. Đó là tại sao.

Khi em gặp cô ấy, em có nghĩ rằng
cô ấy là người duy nhất và chỉ có một cho em không?

Đó là theo một cách nào đó mà nó là định sẵn?

Annie. đó là thu hút --

- khi tiềm thức của chị
thu hút được tiềm thức của họ.

Số phận là hai thần kinh chức năng bị rối loạn
biết họ đang là một sự kết hợp hoàn hảo.

Chị đang có những ý nghĩ kỳ quặc
về một người đàn ông mà chị thậm chí chưa bao giờ gặp mặt.

- Và anh ta sống ở Seattle
- Trời mưa chín tháng nay ở đó.

Chị biết. Chị sẽ không chuyển đến Seattle.

Nhưng chị ngừng thắc mắc
những gì có thể xảy ra.

Em đang nghĩ gì đó?
Chị chạy trốn một cách hèn nhát, phải không?

- Tất cả mọi người hoang mang. Phải không?
- Đúng. Em nghĩ vậy.

CÁm ơn. Dennis. Bây giờ chị cảm thấy tốt hơn rồi.

Bạn của Sandy là một vận động viên cử tạ,
nhưng cổ cô ấy không lớn lắm.

Không, đừng áp đặt tôi như vậy.
Tôi chỉ muốn biết cái gì ở ngoài kia thôi.

Phụ nữ tìm ở chúng ta
những bộ ngực và một cái mông dễ thương.

"Anh ấy có cái mông dễ thương."
Tôi mới nghe câu ở đâu nhỉ?

Khắp nơi. Ngay cả những tờ báo phụ nữ
cũng nói về những cái mông dễ thương.

Nó đã thực sự bắt kịp thị hiếu.

Vậy mông của tôi như thế nào?

- Không tệ.
- Mặc dù nó dễ thương?

Chúng ta đang đánh giá chỗ đường cong?

Lần quan hệ cuối cùng của anh là khi nào?

Jimmy Carter ... 1978.

Mọi thứ bây giờ đã khác.
Trước tiên, anh phải có bạn gái đã.

Sau đó là ôm ấp.
Điều này có thể tiếp tục trong nhiều năm.

Sau đó, anh có bài kiểm tra và làm điều đó với một
bao cao su. Nhưng anh nên chia nhỏ bài kiểm tra.

- Tôi không thể để một người phụ nữ ban cho lời khen.
- Họ sẽ có một cuộc đánh giá giành cho anh.

Anh sẽ là "Người đàn ông của năm".

Tira misu.
Anh sẽ tìm ra đó là cái gì.

Một số phụ nữ sẽ muốn tôi làm điều đó
cho cô ta. Và tôi không biết đó là cái gì.

- Anh sẽ yêu nó.
- Đây là sẽ là điều khó nhai đây.

Thế còn cái cô bên trang trí thì sao?
Cô ấy là người ngạo mạn.

Không. Tôi không nói xa như vậy.
Tôi vừa mới làm phần ghi chú.

- Tôi sẽ làm cái đó như thế nào?
- Hỏi cô ấy để biết mẫu vải.

- Để nhìn mẫu vải?
- Yeah. Để biết cách phối màu.

Đừng làm điều đó như tôi đã làm. Tinh tế.
Hãy nghĩ đến Cary Grant.

Anh ấy sẽ nói,
"Đi đến và nhìn mẫu vải của tôi" ?

- Nó không phải trong phim ...
- Không phải "Gunga Din"?

"Gunga Din" không phải loại phim đó.
Nào ai biết những gì ông ấy đã làm trong đời thực.

- Ông ấy đã làm điều đó với Dyan Cannon?
- "Dyan, nhìn những mẩu vải này."

Jonah. Ba về rồi nè.

Jonah?

Chào. Ba. Đây là Jessica.

Rất vui được gặp cháu.

Thật là ngạc nhiên. Nếu ba chơi
kém, nó nói: "Paul chết rồi."

- Yeah. Ba biết.
- Làm sao ba biết?

- Ba, ba có thể đóng cửa được không?
- Chắc rồi.

H và G.
Chào và tạm biệt.

Xin chào. Có phải cô Victoria không?

Tôi là Sam Baldwin.
Tôi không biết nếu cô nhớ tôi ...

Oh, tuyệt.

Tôi đang thắc mắc không biết cô có muốn
đi uống nước với tôi không?

Ăn tối?

Ăn tối sẽ còn tốt hơn.

Thứ sáu sẽ rất tuyệt.

Tôi nghe nói chỗ đó tuyệt lắm.

Bảy-ba mươi ,tốt quá. Và tôi sẽ ...

Okay, tôi sẽ cô ở đó.

Vậy là thứ Sáu
7:30 sẽ ăn tối. Tuyệt lắm.

Tôi cũng vậy. Bye.

- Cô có cuộc tình với anh ấy?
- Không phải bây giờ.

- Những người biết làm thế nào để yêu thương.
- Cô là kẻ vô dụng.

Họ biết nó. Không có gì có thể
tách rời họ, vì họ biết.

- Đó là thực tế.
- Đó là một bộ phim.

Cô không muốn được yêu.
Cô muốn được như trong phim. Đọc đi.

Chào "Không ngủ và Sam". Tôi chưa bao giờ
viết một lá thư như thế này trước đây.

- Đó là những gì mọi người hay viết.
- Cô nghĩ rằng tôi không biết vậy chắc?

Còn Walter thì sao?

Tôi đã đổi mọi thứ để kết hôn với Walter.

Anh ấy quá bất ngờ. Cô nghĩ rằng
cô biết anh ấy, nhưng cô không biết gì hết.

Tôi nên viết về phép màu.

Cái gì sẽ xảy ra nếu người đàn ông này là số phận của tôi,
và tôi không bao giờ gặp anh ấy?

- Số phận của cô có thể là định mệnh bất hạnh của cô.
- "Tôi muốn gặp mặt anh..."

- Tại Empire State Building.
- Tại Empire State Building.

Lúc mặt trời lặn, ngày Valentine.

Tôi sẽ ở New York với Walter.
Tôi có thể che lấn để đến đó.

Tôi sẽ ở New York với Walter.

Bởi vì số phận của tôi lập gia đình với Martin
và trả giá bằng ngôi nhà với cái cây chết.

Ngày mà tôi ly hôn,
Tôi đụng vào một chiếc xe hơi --

- và gặp Rick.
Trong khi mua nẹp cổ.

Cô ly dị, vì một cái cây?

- Người cây.
- Cô yêu anh ấy?

Tôi không nói tình yêu.
Mà đấy là một phần yêu thích nhất của tôi.

- Ngay bây giờ hoặc không bao giờ.
- Không bao giờ là một từ khủng khiếp.

Chúng ta đã làm những chuyện dại dột để
hạnh phúc vuột khỏi tay chúng ta bằng cách đó.

Mùa đông chỉ lạnh
cho những người không có kỷ niệm ấm áp.

Chúng tôi đã bỏ lỡ tuổi xuân.

- Đàn ông không bao giờ giống như phim này.
- Tôi biết.

Mẹ. Mẹ ơi.

- Mẹ.
- Không sao rồi. Ba đang ở đây. Ba đang tới.

Không sao rồi. Chuyện gì xảy ra vậy con trai?

Nhà của chúng ta bị chìm. Nước tràn qua các cửa sổ.

À, bây giờ thì ổn rồi.

Vậy chúng ta sẽ làm gì? Mẹ của con hay hát
mỗi khi con có ác mộng.

Bài "Tạm biệt chim két".

Con nhớ mẹ. Điều gì sẽ xảy ra
với mọi người sau khi họ chết?

- Ba không biết.
- Ba tin có thiên đường không?

Ba không bao giờ tin có kiếp sau.
Nhưng bây giờ. Ba không biết.

Bởi vì ba đã có những giấc mơ
của con về mẹ.

Cha con anh đã có nói rất nhiều... về em.

Con đang thế nào. Chắc là mẹ biết,
nhưng dù thế nào ba vẫn kể với mẹ.

Vậy đó là cái gì?
Nó là sự an bài của kiếp sau, phải không?

Ba đang bắt đầu quên mẹ.

Mẹ có thể gọt vỏ táo--

- thành một dây dài và xoắn.

Nguyên cả trái táo.

- Ba yêu con, Jonah.
- Con yêu ba.

Gặp vào sáng mai.

Laurie hả? Annie đây.
Tôi khỏe.

Tôi đang viết về một chương trình radio.
Cô có biết Bác sĩ Fieldstone?

Tôi làm việc cho Baltimore Sun và
Tôi đang viết một đoạn nhạc tang lễ.

Tôi hiểu
cô có số của một người gọi đến từ Seattle ...

Đây là Jonah Baldwin.
Chúng tôi hiện không có ở nhà...

Kiến trúc sư.

Ba sẽ về nhà vào nửa đêm
hoặc 8:30 nếu có thảm hoạ.

- Đây là người cho cả hai chúng ta.
- "Không ngủ và con trai, Baltimore."

Đây là số điện thoại của bác sĩ.

Đây là chai ipecac
nếu ai đó uống chất độc.

Ba trông thế nào?
Thấy ba ổn không?

Tôi nhìn như thằng ngốc. Tôi đang cố gắng một cách khó khăn.
Tôi cần phải đi hớt tóc.

- Lá thư này tuyệt lắm nè ba.
- Mấy cái gót giày này trông kệch cõm làm sao.

Tên cô ấy là Annie Reed.

Ba. Đọc cái này.

"Chào Không ngủ và con trai ..."

"Tôi là cầu thủ bóng chày thứ ba tuyệt vời.
Và để tôi cho anh biết, --

- Robinson là hay nhất. Chúng ta phải
đồng ý về điều này. Tôi gửi từ Baltimore."

Cô ấy thích Brooks Robinson
giống như ba. Đó là một dấu hiệu.

Đến đây. Ba sẽ cho con thấy một dấu hiệu.

Seattle ở đâu?
Và Baltimore? Ngay đây.

Có 26 tiểu bang giữa đây và đó.
Đó là một dấu hiệu.

Ba đi đây. Goodbye.
Ba yêu con.

Clarise, cô có đi bằng xe của cô không?

- Cám ơn. Derrick. Tôi sẽ có ...
- cocktail rượu vang trắng?

- Và ông, thưa ngài?
- Tôi không cần.

- Nhìn cô tuyệt lắm.
- Anh cũng vậy.

Tôi nghĩ anh không bao giờ gọi cho tôi.

Tôi thực sự muốn gặp anh.

Ông Baldwin, điện thoại của ông.

Ba, chúng ta có thể đến New York
vào ngày Valentine được không?

Annie Reed muốn gặp chúng ta tại
tầng trên cùng của Empire State Building.

Jonah, con bị té hả?
Hay là cô Clarise bóp cổ con?

- Không có.
- Vậy đó là lý do mà con gọi điện thoại cho ba?

Chúng ta có thể mua được vé giá rẻ từ
ba mẹ Jessica.

Chúng ta sẽ nói về nó sau.

Cuộc hội thoại này đã kéo
quá dài. Lên giường ngủ đi.

- Mọi thứ vẫn ổn chứ?
- Bình thường. Cô có con chưa?

Cô muốn quen với tôi?

Tôi muốn một ly Absolute lắc lên.

Bỏ nó xuống và ngưng ngay trò đó.

- Cô ấy đến rồi.
- Tại sao cô ta xách hàng lỉnh kỉnh?

- Cô ấy sẽ nấu ăn cho chúng ta.
- Chào. Sam.

Để cô đoán nhé. Cháu chính là Jonah.

Nó đây à? Đi lấy xe lối này.

Cô ta đổi màu sơn ngôi nhà đến sáu lần.
Và bây giờ cô ta muốn có lò nung gạch.

- Em biết cô ta. Em có thể gọi cho cô ấy.
- Anh sẽ đánh cô ta bằng cục gạch.

Điều đó thật buồn cười. Anh thật vui tính.

Khi cô ta muốn sửa cái gì đó
, cô ta nói: "Anh biết rõ hơn ai hết."

"Nhưng chúng tôi làm sao có thể xoay ngôi nhà
từ phía sau ra phía trước?"

"Đặt phía trước bản lề vậy thì
tôi có thể đi vô bằng cửa gara."

- "Được rồi, chúng tôi có thể làm. Chúng tôi sẽ chỉ cần ..."< br> - "Dời nó vô trong tủ."

Jonah, mang bát đĩa đến đây.

Cô có thích bóng chày?

Có chứ. Thực ra công ty của cô có ghế hộp
dành cho thủy thủ. Chúng ta sẽ đi xem nó vào một ngày nào đó.

Thế còn cắm trại?
Cháu thích nó hả?

Cô đã đi cắm trại một lần.

- Chúng ta nên đi cắm trại thường xuyên hơn.
- Con nói đúng. Bây giờ là lúc lên giường ngủ.

- Mới 10:00.
- Đúng rồi. Đến giờ lên giường.

Goodnight.

Cám ơn cô Victoria bữa tối ngon miệng.

Cảm ơn vì bữa ăn tối. Cháu chưa bao giờ thấy
ai nấu khoai tây theo cách đó.

Cô vui mừng vì cháu thích nó.
Goodnight, Jonah.

Bọn anh chưa bao giờ nhìn thấy nhiều khoai tây ở đây.
Bọn anh đạo gạo.

Em xin lỗi, Walter. Em xin lỗi.

Mở radio của cô lên.

Thằng bé đang trên đó. Cô đã cho tôi nghe
mấy cái tin rác rưởi!

Becky gặp phiền muộn với Rick.
Becky, tôi sẽ gọi lại cho cô sau.

Em xin lỗi, Walter.
Bạn có bị chảy máu?

Ba đang hôn bà ta!

Cháu đang theo dõi ba cháu?.

- Anh ấy đang hôn ai?
- Tôi phải bắt họ dừng lại.

- Làm thế nào để giải thích chuyện này với Walter?
- Bà ta làm bữa ăn tối.

Bà ta nấu thức ăn cho cả một năm!

Điều đó rất tốt cho ngày hẹn hò của ba cháu.
Nó đúng là khó khăn cho cháu.

Cháu nghĩ cháu muốn vú mẹ
nhưng khi điều đó xảy ra, nó lại làm cháu hoảng sợ.

Ba của cháu không nên tự quyết định
dù ai đó phù hợp với ông ấy?

Ba cháu không đủ sáng suốt.

Ba cháu hôn lên môi bà ta.
Ba cháu bị bắt bởi 'hô hô

Bĩnh tĩnh nào. Ngày mai,
khi cháu đã có bữa ăn sáng --

- hãy kể cho ba nghe cháu cảm thấy thế nào.
Đừng giữ nó trong lòng.

Thưa cô Scarlett. Trong buồng để chổi.
Với radio.

Walter, anh làm em hết hồn.
Đừng bao giờ làm điều đó một lần nữa.

- Con nhìn thấy một quả phụ áo đen.
- Con làm ba và Victoria hoảng hốt đó.

- Nó đúng là ở đây.
- Lần sau ba muốn con nói là:

"Ba, con nhìn thấy một con côn trùng độc."

Và ba sẽ đối phó với nó. Không được hét lên như thế.

Becky nghĩ Rick đang trên radio.

Nó quay về với một gã sống
ở Duluth. Duluth ở đâu?

- Điều đó không có ý nghĩa gì cả.
- Em biết. Nó không có ý nghĩa gì.

- Lạy Chúa cuộc sống của con là đúng chỗ.
- Duluth? Đó là ở Bắc Dakota.

- Bức thư tuyệt lắm. Viết cho cô ấy.
- Bạn nghĩ vậy à?

Nó là H-V-D-N.
Hy vọng duy nhất.

Tôi cứ nghĩ tôi đã làm một câu chuyện
trên sóng chương trình radio.

- Có phải đi một nơi nào đó.
- Dứt khoát là như vậy.

- Em không thể làm một cuộc phổng vấn qua điện thoại à?
- Không.

- Em không thể ở Chicago lâu được.
- Khi em quay lại, anh đã đi rồi.

- Thì em sẽ gặp anh ở New York.
- Anh sẽ đến đó...

Đây là Cơ trưởng.
Chúng ta đang dạo chơi ở độ cao 35,000 feet

Thời tiết quang đãng
và chúng ta sẽ đến Seattle đúng lịch trình.

- Cô sợ máy bay hả?
- Phải, và tôi đã nói dối kinh khủng.

Có phải nói dối là một sự phản bội không?

Tôi đang bay.

- Cảm ơn vì đưa em đến đây.
- Thằng bé thích máy bay.

Cô sẽ quay lại với món quà lưu niệm cho cháu nhé?
Có lẽ là một trong những cầu tuyết?

Chắc rồi, cháu thật sự thích như thế.
Cảm ơn cô rất nhiều.

- Nó mới tám tuổi.
- Thằng bé ngoan ở độ tuổi đó.

Anh đã đọc một bài báo về chuyện này.
Trẻ em ghê gớm hơn độ tuổi của nó nhiều.

Có lẽ khi em trở lại, hai chúng ta
cần có thời gian riêng cho nhau.

Bye. Bye, Jonah.

Jonah.

Nghe nè, con không biết gì về cô Victoria.

Thực ra cô ấy cũng là một bí ẩn đối với ba.

Cô ấy hất mái tóc cô ấy rất nhiều lần. Tại sao vậy?

Có phải là một chứng co rút? Có phải cô ấy cần
cắt tóc hoặc cần một chiếc kẹp tóc?

Ba muốn hiểu rõ những điều đó.
Và đó là lý do tại sao ba đang hẹn hò cô ấy.

Chỉ là hẹn hò. Ba không sống
với cô ấy. Ba không kết hôn với cô ấy.

Con có nhận thấy sự khác biệt không?

Đó là điều một người độc thân hay làm.
Họ tìm người thích hợp với họ.

Mọi người đều cần điều chỉnh. Không có
ai là hoàn hảo...

Đi thôi.

Ba, Jessica nói
bạn ấy biết một cuộc sống khác của Annie.

Người viết thư cho chúng ta. Nhưng ba
không bao giờ cùng nhau với cô ấy trong cuộc sống đó.

Trái tim của ba sẽ có lời
giải đáp một khi ba sống cùng với cô ấy.

Con biết điều đó bởi vì con còn trẻ và
trong sáng, con cảm nhận được sức mạnh đó.

Ai đã nói với con những điều đó? Ba hy vọng là
con không kết hôn với Jessica.

- Tôi đã xem họ chơi ở bãi biển.
- Cô đã nói chuyện với họ chưa?

Không thể nói được.

- Tôi đã đến đây như thế nào?
- Cô đã nói dối và đến đó bằng máy bay.

- Tôi sẽ nói chuyện với anh ta vào ngày mai.
- Okay. Tốt rồi. Tạm biệt.

Beck ...

- Chuyện này có điên rồ lắm không?
- Không, đó là một phần của số phận.

- Cảm ơn . Tôi yêu cô lắm.
- Tôi cũng yêu cô.

Rất vui khi gặp em. Greg đâu?

Xin chào.

- Sau đó rồi sau?
- Tôi đi về, vậy thôi.

- Cô ở trên đường?
- Nó giống như khoả thân đi lòng vòng.

- Tôi yêu giấc mơ đó.
- Điều này làm bẽ mặt thêm.

Nhưng anh ta đã gặp cô.
Cô đã mặt đối mặt.

Anh ấy nói hello.
Và những gì tôi có thể nói là hello.

- Những gì tôi có thể nói là hello.
- Đó là một dấu hiệu.

Một dấu hiệu báo rằng tôi đã xem
phim này quá nhiều.

Từ phút tôi nghe chương trình đó
tôi đã hoàn toàn trở thành một con điên.

- Cô không phải là con điên.
- Cảm ơn cô. Vậy một con ngốc.

- Cô không biết bà ta là ai.
- Tôi có hình của bà ta.

Thám tử gửi nó cho tôi.
Nhìn đi. Bà ta giống như vậy.

- Bà ta đã quay trở lại.
- BÀ ta quay lại và anh ta điên lên vì bà ta.

Cái này là gì?
Nó từ Seattle.

Becky.

Vì tôi đã gửi thư của cô...

"Annie thân mến. Cám ơn cô đã gửi thư.
Cô có vẻ tuyệt lắm."

'Chúng tôi rất phấn khởi về cái hẹn gặp mặt
ở New York, nếu chúng ta...

... D-V-P-N. "

"Mong gặp cô sớm.
Không ngủ ở Seattle."

D-V-P-N?

Viết tắt của Đi Về Phía Nhau.

Dễ thương quá. Giống như một khởi đầu nho nhỏ.

Vậy là anh ấy không thể viết nó được. Chuyện lớn đây.

Khả năng diễn đạt bằng lời nói là đánh giá quá cao ở mấy gã đàn ông.
Chúng tôi cần dẫn dắt nó đến rắc rối.

- Tôi sẽ quay lại Walter.
- Còn lá thư?

Nó đã được viết trước khi tôi rời
khỏi đây. Trước khi 'hôhô quay lại.

Nhưng cô ta không giống như 'hôhô.
Cô ta giống như một người bạn của chúng ta.

- Anh đã gặp cô ta trước đây trong sân bay?
- Tựa như tôi biết cô ấy.

- Giống như một déjá-vu?
- Có lẽ là déjá-vu-ish.

- Ít ra là tại thời điểm gặp mọi người.
- À, chỉ có một thôi...

- Victoria.
- Cháu không thích cô ấy?

- Cô ta cười như một con linh cẩu.
- Thật ư?

Cũng gần như vậy. Nói cho họ những gì con đã làm.

Nói cho họ về cái chương trình radio.

Đêm Giáng sinh nó đã gọi cho chương trình radio.

- Và cho bọn họ biết tôi cần một người vợ.
- Chuỵện đó thật dễ thương.

Bây giờ nó bị ám ảnh bởi
một người phụ nữ viết cho tôi.

Cô ta muốn gặp tôi trên nóc toà nhà
Empire State vào ngày Valentines.

Thật giống như trong phim.
"An Affair to Remember".

Cary Grant và Deborah Kerr.
Đó là "xe hơi" hay "tên vô lại"?

Họ có cuộc hẹn tại Empire
State, nhưng cô ấy bị taxi đụng phải.

Anh ấy chờ và chờ mãi.
Và trời mưa.

Sau đó, cô ấy cũng đủ can đảm
để nói với anh ta là cô ta...

... bị tàn tật. Anh ta cũng thừa nghị lực
để tìm hiểu tại sao cô ấy không đến.

Nhưng dù sao thì anh ta cũng đến gặp cô ấy.

Thật đáng ngạc nhiên khi anh ta đi thăm cô ấy.

Anh ấy không để ý lý do tại sao
cô ấy không thức dậy và nói hello.

Và anh ấy rất đau khổ.

Bạn nghĩ rằng anh ta sẽ bước ra khỏi đó
và không bao giờ biết lý do tại sao.

Cô ấy là chỉ nằm ở đó với
cái mền đắp trên đôi chân teo quắt của cô ấy.

- Cô có sao không?
- Không sao đâu.

Anh ấy nói, "Tôi ngắm bức tranh."
và đi vào phòng ngủ của cô ấy.

Anh ấy bước đến và nhìn cô ấy.

Và họ chỉ cần biết ôm nhau
và nó là như vậy...

- Đó là một bà nghiện phim.
- Tôi muốn nói như vậy.

- Ai muốn viết một gã đàn ông trong radio?
- Tôi nhận được hàng trăm lá thư.

- Những phụ nữ tuyệt vọng.
- Một gã dễ thương đang tuyệt vọng muốn gì?

Bị giết vì khủng bố còn dễ chịu hơn
cưới một bà trên 40.

- Điều đó không đúng
- Đúng rồi, em yêu.

Tôi không muốn có một lá thư đặt hàng của cô dâu.
Tôi chỉ cần một người nào đó có thể chuyện --

- mà không phải rơi nước mắt
vì những bộ phim cũ mốc.

Tôi khóc thét vì "The Dirty Dozen".
Jim Brown đang ném lựu đạn.

Richard Jaeckel và Lee Marvin
trên chiếc xe tăng và ăn mặc như một tên lính Đức quốc xã.

Trini Lopez... tự làm gãy cổ của mình
khi họ đang nhảy dù.

Richard Jaeckel thành cái nón giáp
sáng bóng, bởi vì anh ta hết MP.

Xin đừng. Đừng nói nữa.
Chúa ơi. Con yêu những bộ phim đó.

- Đây là bộ phim hay nhất mà mình đã từng xem.
- Bởi vì toà nhà quá lớn?

- Bạn phải tìm cô ấy.
- Cần bao nhiêu tiền để đi đến đó?

Không ai biết được.
Giá cả thay đổi mỗi ngày.

- Bạn có bao nhiêu tiền?
- 80 đô la.

- Mình có 42. Nhiêu đó chỉ đủ thuê xe ngựa.
- Mình sẽ đến đó như thế nào đây?

Cô làm rơi mất mấy cái vé chưa đi.
Cháu có nhìn thấy nó đâu không?

- Ngồi gần của sổ hay ở giữa?
- Cửa sổ.

Bạn có muốn một dĩa trái cây? Mình thà chết
còn hơn ăn thức ăn trên máy bay.

Mình sẽ ghi bạn 12 tuổi.
Như vậy bạn có thể bay một mình mà không cần người lớn đi cùng.

- Ai mà tin nổi mình 12 tuổi?
- Họ sẽ tin cái máy tính.

Mình sẽ nói rằng bạn lùn hơn so với độ tuổi của bạn,
như vậy họ sẽ không đề cập đến nó.

Ý kiến hay đấy.

- Cô sẽ bỏ lỡ tàu mất.
- Không đâu.

Tôi đang vui lắm, Becky.
Đúng vậy. Thực tế là vậy.

Mọi thứ xảy ra y như trong phim.

Đừng nói cho bất kỳ ai biết những chuyện tôi đã làm.
Tôi sẽ chết mất--

- nếu có ai đó biết tôi đã làm nhữung
chuyện như thế này. Cô hứa chứ?

"Không ngủ ở Seattle" là lịch sử của tôi.

- Đi thôi.
- Không, anh đi đi.

Anh sắp nói rằng
kể từ khi Giáng sinh --

- em đã có một chút phân tâm.

Nhưng bây giờ có cảm giác như nếu em định đến
nơi nào đó thì hãy quay trở lại từ nơi em đến.

Em.

Em chỉ cần...
Em nghĩ rằng em đang bị nóng nảy,bực dọc.

Nhưng điều đó là bình thường, đúng không?
Đừng nói là anh chưa bao giờ cảm thấy vậy...

- Đến chừng nào?
- Mãi mãi.

Không.

À ... Em đã.

Và em nghĩ em cứ nghĩ rằng
nó đã quá hoàn hảo.

Em sợ rằng cả hai chúng ta đang
làm một điều sai lầm.

Anh biết đó. Nó đã giống như là số phận.
Nhưng không phải, nếu như anh hiểu những gì em muốn nói.

Bạn phải trưởng thành và quên
những mơ tưởng thời thiếu niên--

- về một cuộc sống sôi động như thế nào.
Em xin lỗi, nhưng em thích loại này.

Em không thể. Đây chỉ giống
sở thích đồ sứ Trung Quốc của bà ngoại anh.

- Anh chị đặt bao nhiêu cái loại này?
- Mười cái.

Đúng vậy. Tám cái thì hơi ít,
mười hai cái lại quá nhiều.

- Walter ...
- Nó là của mẹ anh.

Anh đã giảm size nó xuống.
Ngón tay mẹ anh lớn hơn.

Đẹp quá.
Nó giống như những gì em muốn chọn --

- nếu như em có tất cả chiếc nhẫn
trên thế giới để lựa chọn.

Một số người muốn có một mối quan hệ
tràn đầy điều bất ngờ, --

- nhưng em không phải một trong số đó.

Sự ngạc nhiên được đánh giá rất cao.

tôi sẽ chỉ được đi một đêm.
Cô Clarise sẽ ở đây ...

Ba chỉ đi có một đêm thôi.
Cô Clarise sẽ ở đây ...

Con có thể xem những bộ phim kinh dị.

- Ba có đi với cô ấy?
- Ba đang đi với Victoria.

Đừng cố giở bất kỳ trò xảo quyệt nào.

Đừng lăn vào cây sơn độc hoặc
hoặc làm bất cứ điều gì để cần vài mũi khâu vết thương.

Nếu ngón tay của con rơi ra, con hãy nằm nghỉ.
Ba sẽ không đưa con đến bệnh viện đâu.

- Những chuyện này là do người phụ nữ đó?
- Annie.

- Con không quan tâm đến những gì ba làm đâu.
- Ba sẽ cho con biết những gì ba đang làm.

Tôi cần phải chuẩn bị. Tôi là người đàn ông duy nhất
chỉ cần 90 giây để chuẩn bị xong.

Và tôi đã không cần chuẩn bị nhiều hơn.
Tôi đã có sáu hoặc bảy cô gái ở trường đại học.

Con đã ở đây bao lâu rồi?
Con nghe ba nói những gì?

- "Sáu-bảy cô gái ở trường đại học."
- Bảy ... Tám Mary Kelly.

Đây là một mà con muốn.

Jonah, con sẽ không muốn bất kỳ người phụ nữ nào cả,
bởi vì họ không phải là mẹ con.

- Có gì sai với Annie?
- Jonah, câm mệng lại.

Câm miệng? Mẹ không bao giờ nói con
câm miệng hay la hét con.

Đây chỉ là nói chuyện hơi quá một chút.

Người phụ nữ này có thể là bị bệnh điên.
Con chưa xem "Fatal thu hút" sao?

- Ba không thể ngăn cản con được.
- Nó là nỗi sợ hãi cho bất kỳ người đàn ông nào ở Mỹ.

Con không rời khỏi đây cho đến khi ba đồng ý.

Con ghét ba.

Tốt, sau đó con có thể nói cho Oprah biết
ba của con đã làm tan nát cuộc đời con như thế nào--

- bằng cách đi nghỉ một ngày cuối tuần
đặc biệt ở khách sạn Holiday.

Jonah. Cô Clarise đến rồi
và ba phải đi.

Jonah. Nghe không.
Ba phải đi...

Jessica, nói cho ba mẹ biết, nó đã đi đâu.
Ba của Jonah đang rất bối rối.

Jessica, họ là bạn của ba.
, Nói cho ba mẹ biết, nó đi đâu.

- NY.
- Đó có nghĩa là "No way"-không còn cách nào.

Dó là N-W mà.

- Cậu ấy một mình đến New York.
- Làm thế nào được?

Chuyến United. 597.

- Nó đi lúc nào?
- 7:30.

Một cậu bé đang bay với chúng ta.

- Cô có thể đem cái gì cho cháu?
- Không cần.

- Đi đâu, nhóc?
- Empire State Building.

- Empire State Building.
- Không được bỏ nó ở giữa đường.

Tới rồi đó. Nhóc định làm gì
trên đó? Khạc nước miếng từ trên dó hả?

Không, cháu đi gặp mẹ mới của cháu.

- Cháu là Jonah. Cô có phải Annie?
- Không, cô là Cynthia.

XIn lỗi, cô là Annie phải không?

Bàn này tuyệt lắm. Cám ơn.

Có gì không ổn sao?

- Tôi có thể đem thức uống gì cho anh chị?
- Champagne?

Hay lắm.

Chúng ta sẽ gọi một chai Dom Tư Luise.

- Đùa thôi.
- Ý của anh ấy là Dom Perignon.

Cảnh đẹp quá.


Walter... Em cần phải nói với anh chuyện này.

Xin lỗi, trường hợp khẩn cấp.

Tiền, tiền , tiền , thấy không?

Vậy là anh ta có thể đang ở tầng trên cùng của
Empire State Building lúc này?

Không. Em đoán là anh có thể... Không.

Không phải anh ta. Walter. Là em.
Em không thể đến.

Annie, anh yêu em.
Nhưng hãy để nơi đó rời ra khỏi chỗ này.

Anh không muốn có một ai đó trong em
hay bất kỳ một người nào khác ngồi đây.

Hôn nhân sẽ là gánh nặng
nếu thiếu những mong đợi nhỏ bé như vậy.

- Đúng không?
- Walter, em không xứng với anh.

Không, anh không muốn đưa mọi việc đi theo hướng đó.

Nhưng ... được thôi.

- Anh ổn chứ?
- Ừ.

- Chuyện gì?
- Nhìn kìa.

- Đó là một dấu hiệu.
- Ai cần một dấu hiệu?

Walter, em cần phải đi.

Jonah.

Ba.

Sẽ ra sao nếu có chuyện gì xảy ra với con?
Sẽ ra sao nếu ba không thể tìm được con?

Con xin lỗi.

Ba đã làm cái gì vậy?
Con là gia đình của ba. Con là tất cả cái ba có.

Con nghĩ cô ấy sẽ đến đây.

Chúng ta đang sống rất ổn, đúng không?
Cho đến giờ, ba có làm chuyện gì ngu ngốc không?

- Ba có làm cái gì sai ảnh hưởng đến hai chúng ta không?
- Không.

- Tầng thượng được không?
- Xin lỗi, trễ giờ rồi.

- Làm ơn. Tôi cần phải lên đó.
- Chúng tôi sắp đóng cửa.

Có thể cho tôi nhìn một chút được không?
Tôi hẹn gặp một người ở trên đó.

Anh ta có lẽ không ở đó, nhưng nếu
tôi không nhìn, tôi sẽ luôn thắc mắc.

- Cary Grant, đúng không?
- Ông biết bộ phim đó?

Đó là phim yêu thích của vợ tôi.

Có lẽ khi chúng ta về đến nhà
chúng ta sẽ nuôi một con chó.

- Con thích nuôi chó mà đúng không?
- Chắc rồi.

Tôi xin lỗi, thưa cô. Không có ai cả.

- Có thể cho tôi một phút?
- Xin mời.

Con để quên ngay kính viễn vọng.

Là cô à.
Tôi dã gặp cô trên đường.

- Cô có phải Annie không?
- Đúng rồi.

Cô là Annie?

- CÁi này chắc là của cháu.
- Cháu là Jonah.

- Đây là ba cháu. Ba cháu tên Sam.
- Chào. Jonah.

Sam ...

- Và đây là ai?
- Howard.

Chúng ta nên đi.

Chúng ta?

Sam ... rất vui được gặp anh.

Phụ đề tiếng Việt:
ThSon